Connect with us

Tin tức

“Thirst”: Khi “Quốc bảo diễn xuất” Song Kang Ho sa vào lưới tình dục vọng và tội lỗi trong phim 18+ gây chấn động

Published

on

Điện ảnh Hàn Quốc luôn biết cách khiến khán giả phải thổn thức, ám ảnh. Bên cạnh những thước phim tình cảm lãng mạn, không ít tác phẩm táo bạo, gai góc đã chạm đến những góc khuất sâu thẳm nhất trong tâm hồn con người. Một trong số đó là “Thirst” (2009) của đạo diễn Park Chan Wook, bộ phim 18+ từng gây nhiều tranh cãi bởi nội dung táo bạo và những cảnh nóng trần trụi, đặc biệt là sự tham gia của “quốc bảo diễn xuất” Song Kang Ho và nữ diễn viên trẻ Kim Ok Bin. Hãy cùng khám phá những điều đặc biệt làm nên sức hút khó cưỡng của “Thirst” và lý giải vì sao bộ phim này lại trở thành một dấu ấn không thể phai mờ trong lịch sử điện ảnh Hàn Quốc.

“Thirst”: Sự hòa quyện giữa kinh dị, nghệ thuật và những tranh cãi đạo đức

“Thirst” không chỉ đơn thuần là một bộ phim kinh dị hay phim 18+. Tác phẩm này là sự kết hợp đầy táo bạo giữa yếu tố rùng rợn, tính nghệ thuật và những câu hỏi đạo đức sâu sắc. Đạo diễn Park Chan Wook, người từng làm nên tên tuổi với “Oldboy”, tiếp tục khẳng định phong cách độc đáo của mình trong “Thirst”. Ông đã khéo léo lồng ghép những hình ảnh đẹp đẽ và quái dị, dục vọng và sự cứu rỗi, đức tin và sự tha hóa để tạo nên một thế giới điện ảnh đầy ám ảnh và suy tư.

Câu chuyện ma cà rồng khác biệt và những câu hỏi lớn về nhân tính

Khác với những hình tượng ma cà rồng lãng mạn thường thấy trong các bộ phim phương Tây, “Thirst” mang đến một góc nhìn hoàn toàn mới về loài sinh vật này. Trong phim, ma cà rồng không phải là những kẻ bất tử với vẻ đẹp siêu thực, mà là những con người vật vờ trong nỗi đau thể xác và tinh thần. Nhân vật chính, Sang Hyun (Song Kang Ho), một linh mục công giáo, tình nguyện tham gia vào một thử nghiệm y học với hy vọng cứu người. Tuy nhiên, anh lại bị nhiễm một loại virus lạ và biến thành ma cà rồng. Từ đó, Sang Hyun phải đối mặt với những giằng xé nội tâm dữ dội giữa đức tin và dục vọng, giữa sự sống và cái chết.

Park Chan Wook đã mượn câu chuyện ma cà rồng để đặt ra những câu hỏi lớn hơn về bản chất con người: Liệu người tốt khi bị đẩy vào hoàn cảnh phi nhân tính có còn giữ được đạo đức? Liệu khao khát được yêu thương có thể biện minh cho tội lỗi? Và liệu sự bất tử là một món quà hay một lời nguyền? Những câu hỏi này đã tạo nên chiều sâu tâm lý cho bộ phim và khiến người xem phải suy ngẫm về những giá trị đạo đức trong cuộc sống.

Mối quan hệ đầy tranh cãi giữa Sang Hyun và Tae Ju

Điểm sáng, đồng thời cũng là điểm gây tranh cãi nhất trong “Thirst” chính là mối quan hệ giữa Sang Hyun và Tae Ju (Kim Ok Bin), vợ của người bạn thân. Ban đầu, Tae Ju là một nạn nhân: Bị chồng hành hạ, bị gia đình xem thường. Nhưng khi gặp Sang Hyun, cô dần bộc lộ khát khao sống, được yêu thương, được giải phóng. Cuối cùng, Tae Ju trở thành một kẻ điều khiển, sẵn sàng giết người để thỏa mãn bản thân.

Mối quan hệ giữa Sang Hyun và Tae Ju là một mối tình đầy tội lỗi và dục vọng. Họ tìm thấy sự đồng điệu trong nỗi cô đơn và khao khát được yêu thương, nhưng đồng thời cũng kéo nhau vào vòng xoáy của tội ác. Những cảnh nóng trong phim không chỉ là yếu tố giải trí, mà còn là phương tiện để truyền tải nội dung. Đạo diễn Park Chan Wook đã không né tránh sự trần trụi, nhưng cũng không làm nó trở nên rẻ tiền. Những cảnh sex trong phim vừa mãnh liệt, vừa đầy cảm xúc, thể hiện sự giằng xé nội tâm và khao khát được sống của hai nhân vật.

Kim Ok Bin: Nữ diễn viên 22 tuổi gây sốc với vai diễn táo bạo trong
Kim Ok Bin: Nữ diễn viên 22 tuổi gây sốc với vai diễn táo bạo trong “Thirst”

Khi “Thirst” ra mắt năm 2009, Kim Ok Bin chỉ mới 22 tuổi và là một cái tên còn khá mới mẻ trong làng điện ảnh Hàn Quốc. Tuy nhiên, vai diễn Tae Ju đã đưa cô lên hàng ngũ những nữ diễn viên dám bứt phá giới hạn, bất chấp rủi ro sự nghiệp để theo đuổi một nhân vật gai góc, đầy dục vọng và không hề dễ cảm.

Cảnh nóng trần trụi và sự hóa thân trọn vẹn vào nhân vật

Trong “Thirst”, Kim Ok Bin có nhiều cảnh nóng với Song Kang Ho, một nam diễn viên gạo cội hơn cô gần 20 tuổi. Những cảnh nóng này không hề được làm mềm mại hay mơ hồ như nhiều phim Hàn khác, mà được thể hiện một cách trực diện, trần trụi và nặng tính bản năng. Có những phân đoạn kéo dài tới vài phút, không che giấu cảm xúc thèm khát, tuyệt vọng và cả sự biến đổi tâm lý từ nạn nhân thành kẻ chủ động chiếm đoạt.

Mức độ táo bạo mà Kim Ok Bin thể hiện đã gây sốc cho không ít khán giả, đặc biệt là khi cô không sử dụng diễn viên đóng thế. Một số người cho rằng đạo diễn Park Chan Wook đã “khai thác quá mức” cơ thể nữ diễn viên trẻ, biến Tae Ju trở thành biểu tượng của bản năng dục vọng không giới hạn, điều có thể gây tranh cãi trong một xã hội Á Đông còn khá bảo thủ.

Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng Kim Ok Bin đã hóa thân trọn vẹn vào một vai diễn cực kỳ phức tạp: từ một cô gái bị động, cam chịu số phận, đến một người đàn bà khao khát sống, và cuối cùng là một kẻ giết người không gợn lương tâm. Tất cả được thể hiện bằng ánh mắt, chuyển động cơ thể và những khoảnh khắc im lặng nhưng nặng trĩu tâm lý. Sự bứt phá này đã giúp cô nhận được đề cử Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại Rồng Xanh, giải thưởng danh giá của điện ảnh Hàn Quốc.

Sự so sánh với những biểu tượng gợi cảm của điện ảnh thế giới

Giới phê bình phương Tây đã dành nhiều lời khen ngợi cho Kim Ok Bin, thậm chí so sánh cô với Isabelle Adjani hay Maria Schneider, những nữ diễn viên từng tạo nên cơn sốt nghệ thuật qua những vai diễn mang nặng yếu tố dục tính, nhưng lại chứa đựng chiều sâu nhân vật khó lường. Điều này cho thấy Kim Ok Bin đã thành công trong việc thể hiện một nhân vật phức tạp, đa chiều và để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng khán giả.

Thế giới đạo đức đảo lộn trong
Thế giới đạo đức đảo lộn trong “Thirst” của Park Chan Wook

Một trong những yếu tố làm nên sự khác biệt của “Thirst” là cách Park Chan Wook xây dựng một thế giới đạo đức đảo lộn. Sang Hyun, một linh mục, lẽ ra phải đại diện cho cái thiện, nhưng lại giết người để giữ bí mật. Tae Ju, kẻ bị xem thường, lại là người nắm quyền lực trong mối quan hệ. Kẻ giết người không hẳn xấu, người sống trong luân lý chưa chắc tốt.

Thách thức đạo đức và những câu hỏi bỏ ngỏ

“Thirst” không cố gắng đưa ra câu trả lời hay rao giảng đạo lý. Thay vào đó, bộ phim liên tục thách thức người xem bằng những câu hỏi: “Nếu bạn ở trong hoàn cảnh ấy, bạn sẽ làm gì?”. Đây là một kiểu đặt vấn đề rất đặc trưng của Park Chan Wook, khiến người xem phải tự suy ngẫm về những giá trị đạo đức và những lựa chọn trong cuộc sống.

Yếu tố hài đen và sự trớ trêu trong bi kịch

Ngoài ra, đạo diễn còn khéo léo đan cài yếu tố hài đen vào phim, giúp giảm bớt sự u ám và nặng nề. Có những cảnh trớ trêu đến mức người xem không biết nên khóc hay cười, ví dụ như cảnh Tae Ju hoảng loạn khi phát hiện mình đã bị Sang Hyun “hóa ma cà rồng” mà không được hỏi ý kiến. Sự kết hợp giữa yếu tố hài hước và bi kịch đã tạo nên một sự độc đáo và hấp dẫn cho bộ phim.

Giải thưởng và tranh cãi: Dấu ấn của
Giải thưởng và tranh cãi: Dấu ấn của “Thirst” trong điện ảnh Hàn Quốc

“Thirst” đã nhận được Giải thưởng của Ban giám khảo tại Liên hoan phim Cannes 2009, một trong những cột mốc rực rỡ trong sự nghiệp của Park Chan Wook. Tuy nhiên, tại quê nhà Hàn Quốc, bộ phim lại nhận về nhiều phản ứng trái chiều. Một số khán giả khó chấp nhận việc hình tượng linh mục lại bị biến thành kẻ khát máu, đồng thời chỉ trích những cảnh nóng là “thiếu tôn trọng truyền thống Á Đông”.

Sự “đụng chạm” vào các chủ đề nhạy cảm và sức nặng nghệ thuật

Cũng như nhiều tác phẩm khác của Park Chan Wook (“The Handmaiden”, “Oldboy”), “Thirst” không ngại “đụng chạm” vào các chủ đề nhạy cảm như tình dục, tôn giáo, đạo đức và bạo lực. Tuy nhiên, chính điều đó đã khiến bộ phim vượt khỏi ranh giới của thể loại kinh dị đơn thuần, để trở thành một tác phẩm điện ảnh đầy chiều sâu và sức nặng nghệ thuật.

“Thirst”: Bi kịch tình yêu thấm đẫm triết lý vượt qua giới hạn đạo đức

Không phải ai cũng thích “Thirst”, cũng như không phải ai cũng đủ sức chịu đựng sự thách thức đạo đức, sự trần trụi thể xác và tinh thần mà bộ phim mang lại. Nhưng nếu điện ảnh là nơi để khám phá tận cùng tâm lý con người, thì “Thirst” chính là một điểm chạm đầy ma mị và mê hoặc. Trong tay Park Chan Wook, ngay cả một câu chuyện kinh dị về ma cà rồng cũng có thể trở thành một bi kịch tình yêu mang đầy tính triết lý về sự tha hóa và dục vọng. Và trong thế giới ấy, máu không chỉ là chất lỏng nuôi sống, mà còn là biểu tượng của dục vọng, tội lỗi, khát khao cứu rỗi và cái giá phải trả khi vượt qua giới hạn của chính mình, minh chứng cho một tác phẩm điện ảnh Hàn Quốc đầy táo bạo và ám ảnh.

Continue Reading
Click to comment

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *